Tip:
Highlight text to annotate it
X
Trong tập trước của Suits...
Tôi muốn anh coi lại
công việc của mình
với phương pháp răng lược.
Chúng ta được bảo vệ ở mức có thể.
Mọi ủy viên của công ty này
xem lại việc của họ
khi tôi nói vậy.
Tôi không như mọi ủy viên.
Tôi đạt được một thỏa thuận với Forstman.
Đây hẳn phải là
việc thiên tài nhất anh từng làm trong
toàn bộ cuộc đời
tuyệt vời và khốn khổ của anh.
Forstman nhấn mạnh rằng
tôi có thể để tiền
chạy qua Thụy Sĩ
và Caymans.
Louis, vậy là phi pháp.
Cô không thấy vẻ mặt của Harvey
khi anh ấy phát hiện ra
tôi là người cứu vãn tình hình đâu,
và tôi sẽ không nhìn vẻ mặt anh ấy
khi anh ấy phát hiện ra
tôi không phải người đó.
Không có đủ tiền trên thế giới này
để tôi có thể tin cậu nữa.
- Nghe tôi nói.
- Không, cậu nghe tôi nói!
Cậu bị sa thải.
- Tôi không thể.
- Rachel. Rachel.
Cái quái gì đây?
Đề nghị công việc.
Em sẽ kể với Mike
chuyện đã xảy ra.
Nếu em làm vậy,
em sẽ mạo hiểm
cả cuộc sống của em với Mike.
Em đang mạo hiểm nếu em không kể.
PHỤ ĐỀ THỰC HIỆN BỞI
HOMESUB.VN - FACEBOOK.COM/HOMESUB
Dịch: VienLQ - Subteam: HomeSUb.vn
HỖ TRỢ DỊCH PHỤ ĐỀ ZUI.VN
Em nghe tin rồi.
Bằng cách nào?
Amy.
Sao cô ấy lại...
Để anh không phải nói.
Đây.
Cứt thật.
Thậm chí anh không nghĩ
về chuyện sẽ xảy ra với cô ấy.
Mike, anh không cần nghĩ về ai khác
ngoại trừ anh
lúc này.
Anh không muốn nghĩ về anh.
Tất cả những gì anh làm
là khiến mọi người thất vọng, kể cả em.
Anh không làm em thất vọng.
Thậm chí em không biết
anh đã làm gì.
Cho dù là gì,
nó không thể tệ như...
Như anh nghĩ?
Rachel, anh mất việc rồi.
Anh thua vụ tiếp quản.
Anh khiến Walter Gillis
mất công ty.
Anh đưa ra một thỏa thuận
để bán đứng
người đã cho anh cơ hội
vào lúc đầu.
Và trên tất cả,
cái gã khiến anh làm vậy
gọi anh là người người của hắn
và rồi đề nghị anh một công việc.
Vậy điều đó biến anh thành cái gì?
Nó biến anh thành một con người.
Anh không biết phải làm gì.
Em cũng không.
Nhưng tối nay ta không cần làm gì hết.
Louis, anh cần phải bình tĩnh.
Tôi đã phá luật.
Xin anh nói nhỏ miệng thôi.
Tại sao?
Hãy để bất kì ai phán xét tôi.
Để nói mấy thứ trong sách.
- Không phải vậy.
- Cô biết sao không?
Tôi nghĩ tôi biết
sách vở nói cái đếch gì.
Nghe tôi này.
- Anh làm việc anh phải làm.
- Oh, thật sao?
Đó không phải điều cô nói
khi cô phát hiện ra.
Cô đã nói "Louis, điều đó phi pháp."
Vì tôi đã cố khiến anh
không hoàn thành việc đó.
Nhưng anh đã quyết định.
Tôi hiểu lí do.
Và giờ khi chuyện đã rồi,
tôi sẽ không để anh
tự hành hạ mình vì nó.
Yeah, có lẽ cô thì không,
nhưng cô nghĩ Harvey
và Jessica sẽ làm gì khi họ phát hiện ra?
Louis, anh đã là anh hùng
hết lần này đến lần khác.
Và nếu một lần
họ thực sự đối xử với anh như thể
anh đã vượt qua một ranh giới nhỏ
để đến được đó,
thì điều đó không khiến anh xấu xa.
Nó biến anh thành Harvey.
Cô biết sao không?
Cô hoàn toàn đúng.
Và ngay giây phút đó,
tôi sẽ bắt đầu hành động
như bản chất anh hùng của tôi.
Hey, jerk-off.
Tôi phải hà hơi vào ai
để có thêm quả hạnh?
Hóa ra anh ta biết
toàn bộ về các báo cáo cây trồng.
Anh biết tôi đã làm gì không?
Tôi ghim anh ta vào sáu tội
lừa đảo email.
Anh có cho họ biết
cái gã khiến anh để đầu mình
kẹt vào đít Eric Woodall không?
Tôi xin phép một chút.
Anh đang làm cái quái gì ở đây?
Anh nghĩ anh là người duy nhất
có thể khiến người ta bị theo dõi à?
Anh không có quyền gì.
Oh, tôi có mọi quyền.
Tôi chỉ không cần thuê ai đó
vì hóa ra anh đến
cùng một hố cứt vào mọi tối,
kể cùng một câu chuyện
với cùng đối tượng
vì anh chẳng còn nơi khác để đi.
Nếu anh đang nghĩ
anh có thể khích tôi
nện một cú swing vào anh,
có lẽ anh đúng đấy.
Sao anh không nên một cú vào cái này?
Oh, giờ anh đang cố hối lộ tôi.
Có một lá thư đã chứng thực
trong đó phác thảo mọi chuyện
đã xảy ra
từ khi anh bắt đầu nhắm vào tôi,
mọi nước cờ vớ vẩn mà anh đi.
Không vớ vẩn đâu.
Đó là cuộc điều tra đang diễn ra.
Và hóa ra nó thật vớ vẩn,
điều tôi đã vạch ra với
Thẩm phán Hopkins.
Mọi thứ
từ việc nhắm vào khách hàng tôi
để kéo tôi theo.
Nên giờ anh có 10 ngày
để tranh luận
tính toán của tôi về các sự kiện,
và khi chúng hoàn tất, tôi mong rằng
không bao giờ gặp lại anh nữa.
Anh không biết tôi rõ vậy đâu.
Sean, bất kì lúc nào
anh muốn đặt huy hiệu xuống
và đấu trận chiến của đàn ông với tôi,
anh biết tìm tôi ở đâu rồi đấy.
♪ See the money,
wanna stay for your meal ♪
♪ get another piece of pie
for your wife ♪
♪ everybody wanna know
how it feel ♪
♪ everybody wanna see
what it's like ♪
♪ living in a beehive
of your mind ♪
♪ me and missus
so busy, busy making money ♪
♪ all right ♪
We're Done
♪ the greenback boogie ♪
== sync, corrected by Dịch: vienlq
Đi săn việc đến đâu rồi?
Ông muốn gì, Forstman?
Oh, giờ khi anh không muốn
tiền của tôi, thì là Forstman à?
Không thưa ông sao?
Chuyện gì xảy ra với cái thằng
khúm núm như cứt
đã tiếp cận tôi trong một quán cà-phê
với bàn tay chìa ra?
Anh ấy nhận ra ông không
đáng được tôn trọng.
Tôi không cần anh tôn trọng.
Tôi cần câu trả lời
cho đề nghị công việc của tôi.
Nghĩ là tôi khá rõ ràng rồi chứ.
Miệng anh nói một đằng.
Hãy xem mắt anh nói gì.
Một triệu đô-la.
- Đây là trò đùa à?
- Đó là tiền lót tay của anh.
Giờ anh sẵn sàng
đến làm việc cho tôi chưa?
Nghĩ tôi là thằng khúm núm như cứt mà.
Đúng vậy, nhưng tôi cũng vậy
khi ở tầm tuổi anh,
và xem điều gì đã xảy ra với tôi.
Ông có thể nâng lên 10 triệu,
Charles.
Tôi không muốn tiền của ông.
Tôi sẽ không nâng lên 10 triệu.
Đề nghị chỉ có một,
và đó là vị trí của nó.
Anh có một ngày.
Nếu anh quyết định
không nhận đề nghị của tôi,
tôi sẽ biết
anh không chỉ là thằng khốn.
Anh là thằng ngốc.
Đi thôi.
Jessica.
Tôi nợ gì cho vinh dự này đây?
Tôi có thể làm gì cho chị?
Louis, tôi đến tìm anh
vì câu hỏi không phải là
anh có thể làm gì cho tôi,
mà là tôi có thể làm gì cho anh?
Harvey và tôi đã rất ấn tượng
vì việc anh làm
với Charles Forstman.
Tôi ấn tượng
vì chị hiểu
việc đó ấn tượng thế nào.
Và khi mà
chúng tôi không thể tìm ra
cách tốt nhất để bày tỏ lòng biết ơn,
tôi tới đây để hỏi anh
điều anh muốn.
Tôi xin lỗi.
Ahm... Ehem.
Chị muốn cho tôi...
một phần thưởng.
- Bất cứ điều gì tôi muốn?
- Việc anh cần làm là yêu cầu...
Pearson, Specter, Litt.
- Xin lỗi?
- Tôi nghĩ tôi rất rõ ràng.
Tôi muốn có tên trên cánh cửa.
Có thể có ba tên.
Louis, ủy viên đứng tên không phải là
thứ tôi có thể chìa tay ra.
Nhưng chị vừa nói
tôi đã cứu vãn tình thế.
Anh vừa nói
anh đã cứu vãn tình thế.
Tôi nói chúng tôi muốn
bày tỏ lòng biết ơn.
Bằng cách nói với tôi
tôi có thể chọn thứ tôi muốn,
ngoại trừ thứ duy nhất
tôi thực sự muốn.
Có lẽ tôi nên nói rõ hơn.
Có lẽ chị nên nói rõ.
Ý tôi là, sau tất cả thì
chị là một luật sư.
Louis,
vậy để tôi nói rõ ngay bây giờ nhé.
Tôi đang cho anh cơ hội để
tiếp nhận lời cảm ơn xứng đáng
với vẻ duyên dáng.
Anh có thể nhận nó,
hoặc có thể biến nó thành
nỗi nhục cá nhân
và hủy hoại tất cả thiện ý
của tôi và Harvey
mà anh vừa kiếm được.
Lựa chọn là của anh.
- Tôi trả lời chị sau được không?
- Tôi xin lỗi. Gì cơ?
Tôi trả lời chị sau được không?
Đó là tất cả những gì tôi hi vọng,
Louis.
Hey.
Em chỉ muốn thông qua
lịch trình của anh
trong phần còn lại của tuần này.
Mm, tới đi.
Anh sẽ gặp Ellis
vào 4 giờ chiều này,
McKinney vào mười giờ sáng mai,
Chamberlain lúc 2 giờ,
và em nên ghi tạm lịch gặp Mike
vào lúc nào đây?
- Gặp cậu ấy làm gì?
- Làm bạn.
Donna, theo như cậu ấy lo nghĩ,
anh đã bán đứng cậu ấy
để thắng vụ tiếp quản.
Lúc này anh là người cuối cùng
mà cậu ấy muốn gặp.
Và em sẽ đồng ý với tất cả chuyện đó,
trừ thực tế là
Mike đã bị sa thải.
Gì cơ?
- Khi nào?
- Tối hôm qua.
Và em sẽ không kể với anh
vì anh sẽ nghe tin đó
từ anh ấy,
nhưng đàn ông là bọn ngu,
và họ thà ở một mình
ôm mối khổ đau
còn hơn là chấp nhận mạo hiểm
bị kết tội là
cần ai đó.
Cậu ấy có Rachel rồi.
Người duy nhất mà Mike tin
sẽ đứng cạnh anh ấy
cho dù có chuyện gì,
điều biến cô ấy thành người duy nhất
anh ấy không tin
khi cô ấy nói
anh ấy không hoàn toàn thất bại.
Cuộc gặp với Ellis quan trọng cỡ nào?
Anh ta nói nó khẩn cấp.
Nói với anh ta
anh phải sắp xếp lại.
Đúng là định mệnh.
Em đã làm rồi.
Rachel hay Donna?
Ai nói anh tới kiểm tra tôi?
Cậu không nghĩ
tôi tự mình làm vậy à?
Không.
À, tôi sẽ không cần làm
vì tôi không nghĩ cậu cần tôi.
Rồi tôi phát hiện ra
cậu bị sa thải.
Thì sao?
Người ta mất việc hàng ngày.
Yeah, không phải người như cậu.
Có chuyện gì đó.
Sao cậu bị sa thải?
Ý anh là ngoài thực tế là
tôi đã chọn một cuộc chiến
tôi không thể thắng?
Tôi không quan tâm
chuyện đó thành ra thế nào.
Cậu chạy 15 vòng
trong lần đầu tiên.
Không thể nào Jonathan Sidwell
để cậu đi sau chuyện đó.
Là Forstman, phải không?
Tôi chỉ nhận được tiền của hắn
nếu tôi đồng ý cho Sidwell
ra rìa.
Và Sidwell phát hiện ra.
Anh ta không tự phát hiện ra.
Forstman cho anh ta biết.
Thằng chó đẻ đó.
Yeah, còn nữa.
Tên chó đẻ đó
đề nghị tôi một công việc.
Mike, cậu không thể nhận,
và cậu biết điều đó.
Tôi còn lựa chọn nào nữa?
Tôi làm ngân hàng đầu tư
được mười phút,
và tôi làm hỏng vụ duy nhất
tôi từng tới gần được.
Nghe giống hệt như
cái kiểu vớ vẩn
Forstman nói với người ta
để giữ họ quanh ngón tay của hắn.
- Không có nghĩa nó không đúng.
- Phải, nó đúng.
Tôi có thể sắp xếp cho cậu
năm cuộc phỏng vấn vào ngày mai.
Và anh sẽ làm việc đó thế nào?
Bằng cách gọi
năm cuộc điện thoại khốn nạn.
Và anh sẽ nói gì khi họ trả lời?
Anh sẽ nói với họ
tôi là một luật sư
tốt nghiệp Harvard từng làm việc cho anh?
Vì anh mà làm vậy,
cũng giống như
tôi quay lại làm thằng gian lận.
Nếu tôi khiến Jessica
đưa cậu trở lại thì sao?
Nếu anh đưa cha mẹ tôi
trở lại với cuộc sống thì sao?
Vì khả năng để
cả hai việc đó
thành hiện thực là như nhau.
- Mike, tôi đang cố giúp cậu.
- Và tôi đánh giá cao điều đó.
Nhưng tôi chỉ có hai sự giới thiệu,
Harvey,
anh, người sẽ nói dối vì tôi,
và Jonathan,
người muốn giết tôi.
- Mike.
- Harvey, đủ rồi.
Cho dù anh muốn giúp tôi đến thế nào,
anh cũng không biết gì về cảm giác
là một thằng gian lận
và phải bắt đầu lại tất cả.
Tôi không biết.
Nhưng có người khác biết.
Chà chà.
Nếu đó không phải là
nhân viên số 7611053.
Anh vẫn nhớ chuyện đó.
Tôi nói dối trong hồ sơ.
Tôi không bao giờ nói dối
việc có một cái đầu giỏi nhớ số.
Tôi chưa nói tôi lấy làm tiếc thế nào
về việc đã xảy ra với anh.
Cậu không cần phải tiếc,
Mike.
Thực tế là,
tôi phải cảm ơn cậu.
Sao cơ?
Cậu biết giờ tôi làm gì không?
Phân tích thống kê
game Fantasy Baseball.
Tuyệt thật.
Cậu chưa biết mặt kia của nó.
Trước đây, công việc tốt hơn,
tôi ngồi trong văn phòng,
nhai nghiến các con số,
kiếm thật nhiều tiền,
chỉ biết mỗi tên của một người
cùng tầng với tôi.
Giờ những bạn bè tốt nhất
là những người tôi cùng làm việc.
Tại sao cậu gọi tôi?
Lần gần nhất tôi gặp anh,
anh không có ý tưởng gì
về việc sẽ làm
trong phần đời còn lại.
Anh phải hoàn toàn bắt đầu lại,
và có vẻ như anh đã làm vậy.
- Tôi đoán tôi...
- Muốn biết làm thế nào.
Bắt đầu bằng sự khởi đầu.
Như vậy nghĩa là gì?
Nghĩa là, trong sáu tháng,
Tôi ném bản thân
vào bữa tiệc thương hại khổng lồ,
tự hỏi làm thế quái nào
tôi thoát ra khỏi
đống hỗn độn trước kia.
Và rồi một ngày tôi nói "Đủ là đủ."
Và thay vì đặt câu hỏi,
tôi bắt đầu tìm câu trả lời.
Và anh tìm thấy
Fantasy Baseball.
Không, tôi phát hiện ra
bạn làm ra bao nhiêu tiền
không phải là việc quan trọng nhất
trên đời này.
Cậu dùng nó với ai hàng ngày
mới quan trọng.
Cảm ơn, Stan.
Tôi đánh giá cao đấy.
Whoa, Mike.
Chính xác thì tại sao
cậu muốn khởi đầu lại?
Đó là một câu chuyện dài.
Tôi có thời gian.
Hẹn bữa khác, Stan.
- Anh muốn gặp tôi à?
- Phải.
Hủy hết lịch trình tối nay của cô đi.
Xong. Sao vậy?
Jessica đề nghị bất cứ thứ gì tôi muốn
như một phần thưởng
cho sự anh hùng của tôi,
và chúng ta sẽ tìm hiểu
xem đó là gì.
Có gì mà phải tìm?
Ùy viên đứng tên.
Không phải cái đó.
Mọi thứ trừ việc đó.
Ý anh là sao, "mọi thứ trừ việc đó?"
Không có gì ngoài việc đó.
Oh, cô nghĩ tôi không yêu cầu
việc đó sao?
Câu đó bật ra khỏi miệng tôi
nhanh hơn Esther
khi cô ta 13 tuổi.
Louis, tôi không quan tâm tới
con điếm của anh.
Anh xứng đáng làm ủy viên đứng tên.
Và tôi không quan tâm
là cô không quan tâm
vì nó sẽ không xảy ra.
Giờ thì, ta có một cơ hội
để đi trên đường cao tốc,
và đó chính xác
là điều ta sẽ làm.
Nếu có lúc
tôi có sức hút đối với anh,
thì giờ là lúc đó.
Thay vào đó tôi sẽ chuẩn bị một danh sách
những yêu cầu phù hợp với một anh hùng.
Tốt.
Và đừng bao giờ
nói về việc thu hút tôi nữa.
Tôi thấy không bình thường.
Câu trả lời là không.
Anh thậm chí không biết
tôi tới đây làm gì.
Tôi biết anh không làm gì.
Đó là nói với tôi
sau một đêm dài dằn vặt tâm hồn,
anh quyết định để tôi
toàn quyền kiểm soát
Gillis Industries.
Anh nói đúng. Không phải.
Nhưng tôi tới đây để cho anh
toàn quyền kiểm soát cái này.
Đây không phải thông tin công khai.
Sẽ công khai trong 24 giờ nữa.
Nên đưa anh cho là hợp pháp.
Và cho tôi 24 giờ nguy khốn
nếu tôi quyết định
hành động với thông tin này.
Điều mà, như anh có thể thấy
trên hồ sơ đó,
sẽ là một mối lợi lớn.
Và tất cả việc tôi phải làm để đổi lại
là sử dụng công ty luật của anh?
Tôi không quan tâm
anh dùng công ty luật nào.
Tôi chỉ muốn anh
để cho Mike Ross
thực hiện thỏa thuận.
Vậy thì chúng ta kết thúc
ngay khi bắt đầu,
và anh có thể cút ra khỏi văn phòng tôi.
Jonathan,
tôi biết cậu ấy đã làm gì,
nhưng cậu ấy nghĩ mình không còn lựa chọn.
Khi một người
nghĩ anh ta không còn lựa chọn
là lúc anh thấy
tính cách thật của anh ta.
Anh nghĩ lúc này anh không còn
lựa chọn nào khác ngoài thù hận.
Đó không phải thù hận.
Đó là cảm giác thông thường.
Và ở nơi mà tôi xuất thân,
anh không cho con cáo
lối khác để chạy vào chuồng gà.
Anh thậm chí chẳng có
cơ hội đầu tiên vào được chuồng gà
nếu không nhờ cậu ấy
gỡ anh ra
khỏi tay Tony Gianopolous.
Và tôi trả ơn cậu ta bằng cách
cho cậu ta cơ hội đầu tiên
làm ngân hàng đầu tư.
Và ở nơi mà tôi xuất thân,
cách mà anh thực sự trả ơn người ta
là cho họ
cơ hội thứ hai.
Vậy thì cút về cái nơi
mà anh xuất thân.
Và, hey,
nếu anh nghĩ cậu ta tuyệt như vậy,
đem cậu ta về đó với anh luôn đi.
- Louis, anh rảnh một phút không?
- Không hẳn.
Tôi đang ở giữa
một số việc chọn quà rất quan trọng.
Gì cơ?
Yeah, anh không muốn biết à?
Nhưng anh sẽ không bao giờ muốn
vì một người chỉ có thể
nhận quà
khi họ sữa chữa sai lầm
mà Jeff Malone đã phạm phải.
Thực ra, Louis,
đó là lí do tôi tới đây.
Tôi muốn cảm ơn anh
vì đã bắt được lỗi đó
trong khối cổ phiếu Wexler.
Anh muốn cảm ơn tôi?
Phải, Louis, đúng vậy.
Xem này,
tôi biết anh không tin tôi,
nhưng anh đưa ta thoát khỏi khó khăn,
và tôi tới đây để cảm ơn anh,
đàn ông với nhau.
Vớ vẩn.
Anh tới đây để hôn mông tôi
vì anh phát hiện ra
rằng giờ tôi xếp trên anh
trong thứ tự được hôn.
Louis, tôi không quan tâm cái thứ tự đó,
và tất cả điều tôi phát hiện ra
là anh sửa chữa việc đó cho Harvey,
và tôi tới đây để cảm ơn anh.
Tôi không nói về Harvey,
và anh biết điều đó.
- Không, Louis.
- Đừng giả ngu với tôi.
Tôi đang nói về Jessica Pearson,
người phụ nữ có cặp mông
mà anh thực sự hôn vào,
cũng chính là người
đến gặp tôi
và yêu cầu tôi
kiểm tra công việc của anh.
Yeah, uh-huh.
Giờ thì, nếu anh cho phép,
Tôi có vài con ngựa giống Llipizzaner
cần xem xét.
Cô để Louis Litt
kiểm tra công việc của tôi?
Tôi đã tự hỏi
khi nào thì ta gặp phải chuyện này.
Đừng tự hỏi nữa
vì đó là lúc này.
Và nếu cô đã định làm
việc như vậy,
cô nên thảo luận với tôi đầu tiên
trước khi đi sau lưng tôi.
Tôi đã thảo luận với anh,
và anh đứng ngay đó
và nói công việc của anh là hoàn hảo
và tôi nên tin anh.
Thấy chưa.
Vấn đề nằm ngay đó.
Cô không tin tôi.
Và giờ cô đang xát sai lầm của tôi
lên mặt tôi.
Nếu chiến thắng
là xát nó lên mặt anh,
tôi đã làm việc đó rồi,
và chúng ta không cần
có cuộc nói chuyện này.
Trong trường hợp đó, có lẽ ta nên
giữ cuộc nói chuyện này
trong một cấp độ chuyên nghiệp hơn
trong một lúc.
Anh là người
muốn cả hai kiểu.
Và có lẽ tôi đã sai.
Tôi chưa từng nói
tôi không tin anh.
Tôi nói tôi không tin
việc anh làm trong vụ Wexler.
Đó là khác biệt của chúng ta, Jessica.
Cô ấy đấy, khi tôi nói "hãy tin tôi",
ý tôi là tin vào
người làm việc cho cô
và người đàn ông đã cùng cô.
Anh muốn gặp tôi à?
Có vẻ chị không có tâm trạng tốt.
Đúng vậy.
Ta có thể nói chuyện đó sau.
Tôi đi cả quãng đường xuống đây.
Ta có thể nói chuyện đó bây giờ.
Tôi chỉ muốn hỏi
cuộc nói chuyện với Louis thế nào?
Vớ vẩn.
Đó không phải cuộc nói chuyện
"tôi phải tới nói với anh".
Tôi muốn đưa Mike về.
Đó không phài cuộc nói chuyện
tôi muốn.
Jessica...
Harvey, tôi chưa từng ngủ ngon hơn
kể từ đêm cuối của cậu ấy,
trừ mỗi đêm kể từ đó,
và tôi sẽ không trở lại.
Trong trường hợp
anh đang tự hỏi,
Louis tiếp nhập lời cảm ơn
như một thằng đểu.
Và nếu tất cả chỉ có vậy,
thì tôi về đây.
Hey.
Hey.
- Anh đang nấu ăn à?
- Mmm.
Anh làm một món,
và anh làm nó thật tuyệt.
Mike, gã độc thân nào cũng nghĩ
sốt spaghetti của an-
Ôi trời ơi, tuyệt quá.
Không phải gã độc thân nào
cũng được nuôi lớn bằng bà mình.
Giờ thì ngồi xuống, im lặng,
và kể anh nghe về ngày hôm nay.
Điều gì khiến anh có
tâm trạng tốt vậy?
Oh, em biết đây, không gì hết.
Chỉ dùng buổi chiều
để tìm hiểu xem anh sẽ làm gì
với đời anh.
Nghe khá giống buổi chiều đấy.
Anh đã tìm hiểu được gì?
Anh phát hiện ra
anh không muốn
nhận công việc của Forstman,
và anh không muốn
làm ngân hàng đầu tư.
Vậy anh muốn làm gì?
Anh không biết.
Nhưng anh biết
anh muốn ở với em.
- Anh đang nói gì vậy?
- Anh muốn khởi đầu lại.
Em không hiểu.
Rachel, khi anh gặp em,
anh không có gì trong đời
ngoại trừ xuất thân
là thằng gian lận.
Và giờ anh chẳng được gì
ngoại trừ ở với em,
và anh sẽ không quay lại dù có thể
bởi vì...
Mike...
Anh không quan tâm
anh làm gì để kiếm sống.
Ý anh là, anh sẽ tìm ra,
nhưng chừng nào anh còn có em,
thì anh có mọi thứ.
Rachel?
Cái...
Anh không có ý làm em khóc.
Ý anh là khiến em thấy tốt hơn.
Hey, hey,
mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi mà.
- Không đâu.
- Rachel, chuyện gì vậy?
Em xin lỗi.
Em chỉ cần một phút.
- Rachel.
- Em chỉ cần một phút.
Hey. Hey, hey, hey.
Anh ở ngay đây. Em có thể nói với anh.
- Có chuyện gì vậy?
- Em không thể.
Rachel, thôi đi. Em có thể mà.
Hey, hey.
- Không, anh không...
- Em không xứng đáng với anh.
- Em đang nói gì vậy?
- Rachel, hey...
- Logan và em đã hôn nhau.
Gì cơ?
Tụi em chỉ nói chuyện,
và rồi anh ta...
Hắn làm gì?
Mike, xin anh.
Em rất xin lỗi.
Mike, không, xin anh.
Xin anh, nó chẳng có ý nghĩa gì đâu.
Đợi đã.
Em...
Đây là cách anh xử lí thất bại à?
Tôi không tới đây vì Gillis Industries.
Ooh, anh muốn đánh với tôi à?
Anh cút ra xa Rachel cho tôi.
Điều đó tùy thuộc cô ấy.
Nhưng nếu cô ấy quay lại đây,
không có nghĩa tôi phải tránh xa.
Uhh!
Uuh!
Uah!
Ah!
Uuh!
Ah!
Yah!
Huh!
Aah!
Tôi không biết cô ấy nói gì với anh.
Nhưng cô ấy đã bỏ nó
một thời gian dài.
Và cô ấy không chỉ thích nó.
Cô ấy mê nó.
Em đã nói với anh ấy.
Thậm chí em không biết anh ấy ở đâu.
Anh ấy ở chỗ Harvey.
Sao chị biết được?
Em đã đi đâu?
Forstman?
Logan.
Gillis.
Rachel.
Vào đây đi đã.
Em không bao giờ
nên nói với anh ấy.
Rachel, nghĩ về nó không ích gì đâu.
Nếu anh ấy
không tha thứ cho em thì sao?
Em đâu biết được là
anh ấy không tha thứ.
Chị đâu biết được
anh ấy sẽ tha thứ.
Và chị là người đã nói,
"chuyện này sẽ khoan một lỗ
trong đầu anh ấy."
Và em là người đã nói
em sẽ tìm ra cách
để tin tưởng anh ấy
với sự thật.
Anh ấy đi ra.
Em không thể cứ...
Ở đây tối nay?
Đương nhiên em có thể.
Tôi không về đó đâu.
Tôi không nói cậu phải về.
Tôi đang nói cậu cần bình tĩnh.
Anh có bình tĩnh sau khi ai đó
thọc nó vào mặt anh như vậy không?
Tôi sẽ bình tĩnh nếu tôi biết
hắn chỉ cố nhồi vào đầu tôi.
Làm thế quái nào anh biết
đó là tất cả?
Vì thằng cứt gà đó
từng làm vậy với cậu trước đây,
và tôi để nó làm
vì tôi là luật sư của nó,
nhưng bây giờ tôi không để nó
làm vậy với cậu đâu.
Yeah, hắn đã nhồi vào đầu tôi.
Hắn đặt tấm ảnh vào đó,
và giờ tôi không gỡ ra được.
Mike...
Xem này, tôi cần biết
nếu đó là sự thật.
Và như vậy thì có gì tốt?
Tôi chỉ cần biết.
Vậy thì chỉ có một cách
để tìm hiểu.
Nhưng cậu sẽ không tìm hiểu
trong tối nay.
Đây.
Mike.
Ôi trời ơi, em đã rất lo l...
Ôi trời ơi, mặt anh.
Chuyện gì vậy?
Em biết là chuyện gì mà.
Anh đến gặp Logan.
Anh muốn em kể cho anh
chính xác chuyện đã xảy ra
giữa em và hắn.
Okay, sao ta không về nhà ngay bây giờ,
và ta có thể nói về tất cả chuyện này
ở đó?
Em sẽ kể với anh chuyện đã xảy ra
ngay tại đây.
Mike, em...
Anh cần biết
là anh có thể tin em,
vì em nói là
nó chẳng có nghĩa gì,
nhưng hắn nói...
- Mike, xin anh.
- Nó có ý nghĩa gì hay không?
Nó có chút ý nghĩa
khi nó xảy ra, nhưng giờ...
Okay, xem này.
Okay.
Em đã phạm một sai lầm to lớn,
nhưng anh chỉ hỏi
nấu anh tin được em...
Tin em?
Em không nói với anh chuyện đó
trong một tuần,
và rồi khi cuối cùng em cũng nói,
em lại nói dối.
Em không nói dối.
Anh đi ra ngoài trước khi em có thể
nói toàn bộ câu chuyện.
Toàn bộ câu chuyện?
Không có cách nào để em
cho anh biết toàn bộ câu chuyện.
- Mike, xin anh.
- Hắn nói em mê nó!
Và khi anh nói rằng
anh làm gì tiếp theo
không quan trọng vì anh đã có em?
Anh đã sai
vì chúng ta kết thúc rồi.
Ohhhh, nó bận rồi.
Okay, nghe này, Rachel.
Khi cô làm xong cô có thể...
Quỷ thần ơi, là cô à?
Không phải đâu.
Vậy hãy giúp tôi, nếu Harvey
ngược đãi cô, tôi sẽ...
Không phải Harvey, Louis.
Là Mike.
Thằng chó đẻ đó. Cậu ấy đâu rồi?
- Vì tôi sẽ...
Không phải tại anh ấy. Tại tôi.
Rachel.
Xem này, tôi biết anh ấy
dùng Sheila để tổn thương anh,
nhưng tôi yêu anh ấy,
và tôi đã mất anh ấy.
Và tôi thực sự không biết
phải làm gì.
Oh, thôi nào, hey.
Hey, hey, hey, hey, hey,
giờ nghe tôi nói này, okay?
Cho dù tôi có thể nghĩ gì về Mike,
tôi không nghi ngờ gì
là cậu ấy yêu cô.
Và khi hai người yêu nhau,
không vấn đề nào
là không thể vượt qua.
Thật vớ vẩn.
Và anh biết điều đó hơn ai hết.
Gì cơ?
Anh và Sheila yêu nhau,
và hai người vẫn đổ vỡ,
mặc dù cả hai người
chẳng làm gì sai.
Chuyện đó khác.
Anh có nghe tôi không đấy?
Tôi đã làm điều sai trái.
Và giờ anh ấy không tin tôi nữa,
và tôi không thể khiến
anh ấy tin tôi hoặc tha thứ cho tôi.
Nên tôi yêu anh ấy bao nhiêu
chẳng quan trọng, okay?
Vì...
Okay, được rồi, nghe này.
Rachel, cô để quá nhiều chuyện
tấn công mình.
Mọi việc sẽ ổn thôi.
Và đời có nghĩa gì
nếu tôi không có một người
tôi có thể chia sẻ?
Logan,
anh làm gì ở đây?
Em nói với Mike
sau khi bảo rõ ràng là anh đừng nói.
Tôi không cần giải thích
bản thân với anh.
- Thật sao?
- Tôi không có ý...
Em có ý đó hay không
không quan trọng.
Nó đã xảy ra,
và anh biết tại sao.
Anh đang nói gì...
Em nói với anh ta
vì trong sâu thẳm,
em muốn cùng với anh,
và em biết chuyện này
sẽ khiến việc đó xảy ra.
Thật vớ vẩn.
Thật sao?
Vì đó chính xác là điều
em nói với anh
khi anh nói với Allison
về chúng ta.
Chuyện đó chẳng liên quan gì
tới chuyện này.
Rachel...
Và khi mà rõ ràng là anh tới đây
để tìm hiểu xem chúng ta đang đứng đâu,
để tôi cho anh biết.
Không có chúng ta gì hết.
Sẽ không có chúng ta gì hết.
Và bất kể chuyện gì xảy ra
giữa tôi và Mike,
thì đây là lần cuối
mà tôi và anh
nói chuyện với nhau.
- Em là luật sư của anh.
- Không còn nữa, Logan.
Nên bất kể cuộc họp
thật hay giả anh có với Harvey,
anh nên đến đó ngay đi,
nhưng tôi sẽ không có mặt ở đó
hay bất kì cuộc họp nào
của anh ở đây trong tương lai
vì chúng ta kết thúc rồi.
Louis, thật mừng là anh ở đây.
Tôi vừa kết thúc cuộc gọi
với Charles Forstman.
Anh ta muốn bỏ qua khoản "T",
chấm vào điểm "I",
và kết thúc thương vụ,
và tôi cũng vậy.
Oh, tin tôi đi, Jessica.
Không ai muốn kết thúc với gã đó
nhiều hơn tôi đâu.
Thực ra tôi định tới đó
trong một giờ nữa,
nhưng trước khi tôi đi,
tôi chỉ muốn cho chị biết
rằng cuối cùng tôi cũng đã tìm ra
tôi muốn phần thưởng nào.
Và đó là gì vậy?
Tôi muốn sửa đổi hợp đồng
để cho phép tôi làm việc tại nhà
bất cứ khi nào tôi thấy phù hợp
và thêm một kì nghỉ một tháng
mỗi năm
được sử dụng tùy ý tôi.
Gì nữa không?
Tôi muốn có văn bản,
và phần của tôi
được bảo vệ
chừng nào việc làm này còn tồn tại.
Okay.
Trước khi tôi cho anh
những gì anh yêu cầu...
Jessica, chị nói tôi có thể có
bất cứ điều gì tôi muốn.
Chị sẽ không nói tôi bỏ chuyện này.
Tôi không cố nói anh
bỏ chuyện gì hết.
Tôi chỉ muốn nói sự thật rằng
ủy viên đứng tên
không xảy ra bây giờ
không có nghĩa là không bao giờ xảy ra,
và tôi ghét phải thấy anh
cuộn mình trong khăn
vì đánh mất niềm tin.
Yeah, thứ duy nhất tôi ném
là mũ của tôi
vào cái chuông của trái tim Sheila.
Tôi không hiểu.
Tôi yêu cô ấy.
Và tôi nhớ cô ấy.
Và tôi muốn cố gắng
giành lại cô ấy,
và tôi muốn những thứ này
để biến nó thành hiện thực.
Vậy thì anh có rồi đấy.
- Rachel, em ổn chứ?
- Em không biết.
- Em đi đâu vậy?
- Em không biết.
Em chỉ không thể ở đây,
và em không thể ở nhà.
Em không thể ở bất cứ đâu.
Đi gặp anh ấy đi.
Thậm chí em không biết anh ấy ở đâu.
Em biết mà.
Em đã gặp anh ấy.
Anh ấy đến đây,
và mọi chuyện biến thành cứt.
Rồi em cố gắng giải thích,
và anh ấy không nghe.
Và rồi anh ấy nói
bọn em kết thúc rồi.
- Rachel.
- Em xin lỗi, Donna.
Nếu là về Mike, thì anh bận rồi.
Harvey, em biết về vấn đề của anh
với sự bội tín,
nhưng...
Donna, ngừng ở đó đi.
Không, em sẽ không ngừng
vì anh cần đi nói chuyện với Mike
về Rachel.
- Cần.
- Phải, cần.
Nghe anh nói đây vì anh chỉ nói
điều này một lần thôi.
Chuyện cô ấy làm
là chuyện giữa hai người họ,
và anh sẽ không chen giữa chuyện đó
cách này hay cách khác,
nhưng nếu anh làm,
thì chắc như bắp là
việc đó sẽ không bảo vệ cô ấy.
Harvey, thiếu sót
của anh trong nhận thức cảm xúc
không bao giờ thôi làm em ngạc nhiên.
Em đang nói về cái quái gì vậy?
Em không yêu cầu anh làm chuyện đó
vì Rachel.
Em yêu cầu anh làm chuyện đó
vì Mike.
Như đã nói, anh bận rồi.
Được không?
Từ khi nào mà cô cần cho phép vậy?
Để đi vào, tôi không cần.
Đúng vậy.
Và tôi sẽ quay lại khi anh
ở trong tâm trạng dễ tiếp thu hơn.
Haiz.
Chính xác thì tôi cần tiếp thu điều gì?
Anh không chỉ là
ủy viên bình thường ở công ty này.
Anh là người
mà tôi có dính dáng,
và tôi cần xem xét việc này
ngay từ bây giờ.
Nghe như cô đang nói
đó là sự kiểm soát thiệt hại.
Tôi đang nói vậy
vì tôi có ý đó.
Vậy sao nó vẫn nghe như
cô đang nói
với nhân viên của cô?
Vì thật khó cho tôi
để nói
rằng tôi không muốn mất anh
sau vài việc làm vớ vẩn ngu ngốc.
Giờ thì, đó là chuyện
tôi đang nói.
Vậy là anh chỉ muốn gây khó cho tôi.
Tôi chỉ muốn nghe cô nói điều đó.
Gây khó cho cô là tại cô.
Vậy ta ổn cả.
Oh, yeah. Ta ổn.
Được.
Jessica, một điều nữa.
Nếu cô không muốn mất tôi
sau vài việc làm vớ vẩn ngu ngốc,
thì vui lòng đừng làm
mấy chuyện vớ vẩn ngu ngốc.
Anh bị sa thải.
"Điều kiện giới hạn đơn giản, "
blah-blah, blah-blah.
Yeah, ở đó hết rồi.
Anh chỉ cần kí vào chỗ mũi tên.
Mm-hmm.
Dẫn tôi qua cái này lần nữa đi.
Nó nói rằng Sanders International
đồng ý trả cho anh
khoản tiền nói trên.
Qua tài khoản Thụy Sĩ
hay Caymans?
Cả hai, theo hướng dẫn của anh.
Giờ ta xong rồi chứ?
Anh vướng phải nhiều vấn đề
để ẩn giấu chút tiền cho tôi.
Vì anh bắt tôi làm vậy.
Điều đó khiến tôi tự hỏi.
Điều gì ngăn anh bước ra khỏi đây,
lương tri trỗi dậy,
và nói với ai đó
về sự sắp xếp nhỏ của chúng ta?
Vì nếu tôi làm, tôi sẽ
thừa nhận sai phạm của chính tôi,
điều mà anh biết rất rõ.
Đúng, nhưng chính xác thì
anh sai phạm chỗ nào?
Cái gì đây?
Đó là khoản phí của anh
vì đã thực hiện vụ này.
Tôi không cần khoản đó.
Đó chính xác là lí do
anh làm vụ này.
Đồ chó đẻ.
Anh không đưa tôi vào đây
để anh kí vào chỗ mũi tên.
Anh đưa tôi vào đây
để tôi kí vào chỗ mũi tên.
Chuẩn.
Và tôi đếch quan tâm
anh làm gì với số tiền
sau khi nó chui vào tài khoản của anh,
nhưng nó đang vào đó rồi.
Tôi sẽ không nhận.
Tùy anh thôi.
Giờ anh có thể đóng vụ này
hoặc quay về
viết vào sổ nhật kí
về việc Harvey Specter nghĩ
anh là kẻ thất bại như thế nào.
Kí đi, anh bạn.
Mike, cậu làm gì ở đây?
Anh làm gì ở đây?
Anh biết sao không?
Không quan trọng.
Tôi tới đây để nhận việc.
Đợi đã. Gì cơ?
Không, cậu không thể làm vậy.
- Anh quan tâm gì chứ?
- Mike, nghe tôi này.
Tôi biết tôi giận cậu
vì Sheila,
nhưng giờ tôi không
quan tâm chuyện đó.
Cậu không được nhận việc với tên đó.
Tôi không còn lựa chọn nào khác, Louis.
Và tôi ở vị trí này
vì anh đã trả cho tên đó
chiếc áo giáp xanh
để rút khỏi thương vụ của tôi
ngay từ đầu.
Tin tôi đi. Tôi ước mình không làm vậy.
Câu đó nên được cho là
có nghĩa gì?
- Mike...
- Anh biết sao không?
Không quan trọng.
Không còn gì quan trọng nữa.
Là vì Rachel, phải không?
Cô ấy nói với tôi
cô ấy tổn thương cậu.
Tin tôi đi, tôi hiểu,
nhưng cậu không được làm chuyện này
vì thế.
Đây là một công việc,
Louis, được chưa?
- Tôi đâu có cướp ngân hàng.
- Đó không phải công việc!
Đó là một quyết định,
và tôi sẽ không để cậu thực hiện nó.
Yeah?
Anh sẽ làm gì với nó?
Bất cứ việc gì cần thiết.
Chị muốn gặp tôi à?
Tôi tưởng anh muốn gặp tôi.
Tôi muốn gặp cả hai người.
Louis.
Chuyện này là vì giao kèo
anh đề nghị vì Sheila sao?
Là về việc rút lại đề nghị của tôi
về Sheila.
Có chuyện gì vậy?
Tôi nghĩ...
Không có gì hết.
Tôi thuê Mike Ross
quay lại công ty.
Gì cơ?
Nếu Sheila và tôi
có ý nghĩa với nhau,
chúng tôi sẽ làm sau,
nhưng Mike đã định làm một chuyện
mà tôi không thể để cậu ấy làm.
Nên tôi dùng phần thưởng của mình
vào cậu ấy.
- Okay, Lewis, tôi...
- Một lựa chọn tuyệt vời.
Tôi tự hào về anh.
Sao anh không cho tôi và Jessica
một phút
và xem liệu chúng tôi có thể
cho cậu ấy một văn phòng không?
Cảm ơn anh, Harvey.
Cảm ơn cả hai người.
Vậy thôi à?
Tôi vẫn muốn tiễn Rosh Hashanah đi
nếu được.
Tôi nghĩ chúng ta có thể làm gì đó.
- Không đời nào.
- Jessica.
Mike Ross không quay lại
với công ty này.
Chị nghe Louis rồi đấy.
Anh ta cho cậu ấy một công việc.
Anh ta có thể
không cho cậu ấy một công việc.
Quá trễ rồi, và chị biết điều đó.
Chắc chắn là không có ích gì
khi anh nhảy xổ vào
và nói với anh ta
đó là lựa chọn tuyệt vời.
Đó là lựa chọn tuyệt vời mà,
và nếu tôi không nhảy vào
và để chị nói điều chị nghĩ,
chị biết
anh ta sẽ nghe gì không?
Vài điều sai về Mike Ross.
- Anh đâu biết được.
- Tôi biết. Và chị cũng vậy.
Chúng ta đang nói về Louis.
Và chị đã từ chối
yêu cầu đầu tiên của anh ta.
Vì nó không hợp lí.
Và cách duy nhất
để chị thuyết phục anh ta
rằng nó bất hợp lí
là cho anh ta biết lí do.
Harvey...
Jessica, cách duy nhất
khiến anh ta hồi lại đề nghị đó
là ép anh ta thực hiện nó
vì anh ta sẽ hỏi chị lí do
lần này đến lần khác.
Và không quan trọng chị nói gì,
anh ta sẽ biết
chị là đồ cứt bò.
Và rồi chị nghĩ anh ta mất bao lâu
để nhớ lại rằng năm ngoái,
anh ta đã tự hỏi
liệu Mike có đi học Harvard không.
Ít nhất anh cũng có thể giả vờ che giấu
anh mừng như thế nào.
Có lẽ tôi mừng vì nó,
nhưng chị biết tôi đúng.
Và sự thật là,
tôi không bao giờ nên để cậu ấy đi
ngay từ đầu.
Haiz.
Trông cậu tốt hơn nhiều
so với lần gần nhất tôi gặp cậu.
Anh chưa nghe à?
Tôi có việc mới.
Oh, tôi nghe rồi.
Anh cười gì ở đó, Harvey?
Tôi cười gì ư?
Louis thuê cậu.
Cậu không thông qua tôi.
Thậm chí cậu không cho tôi biết
nó xảy ra.
Và ý nghĩa còn lại của tôi với cậu
chỉ là những trang giấy trắng.
Nói về chuyện đó, có lẽ anh muốn
tăng số lượng chủ đề.
Và thông qua anh?
Thực tế là hôm qua
anh đã cầu xin tôi quay lại.
Tôi đếch cầu xin gì hết.
Tôi thừa nhận một ý kiến.
Hai ta đều biết
nó sẽ không bao giờ xảy ra.
Tôi đã cố khiến cậu
cảm thấy tốt hơn.
Tôi đoán nó khiến
Louis làm được điều mà anh không thể.
Thuê một tên gian lận
không đủ tiêu chuẩn?
Tôi đã làm vậy rồi.
Nghiêm túc nhé, Mike,
thật tốt khi mọi chuyện
trở lại bình thường.
Yeah. Bình thường.
Mike, tôi sẽ nói vài điều với cậu
mà tôi chưa từng nói trước đây.
Tôi ngưỡng mộ những gì cậu có
với Rachel.
- Harvey...
- Không, để tôi nói hết.
Thật đấy.
Rất khó để đạt được,
và tất cả những gì cậu cần làm
để giữ nó
là tha thứ cho cô ấy.
Nên nếu cậu muốn ở lại đây tối nay,
cứ tự nhiên,
nhưng tôi nghĩ cậu nên về nhà.
Anh đi đâu vậy?
Tôi phải lo vài chuyện
tôi nên làm từ vài ngày trước.
Harvey.
Anh muốn gặp tôi à?
Phải.
Tôi muốn anh xem qua
bản dự thảo các giấy tờ
để kết thúc hợp đồng của anh.
Sao anh lại...
Vì tôi muốn cho anh biết
mọi việc sẽ tiến triển thế nào.
Anh sẽ kí những giấy tờ này
vào 8 giờ sáng mai.
và lúc 8 giờ 1 phút,
anh đi.
Harvey.
Xem này, tôi đếch quan tâm
anh có bao nhiêu công việc
với công ty tôi.
Tôi không bao giờ
muốn gặp lại anh nữa.
Anh thực sự muốn bỏ tôi à?
Anh chuẩn mẹ nó rồi đấy.
Và nếu anh đến gặp Jessica
để cố bác bỏ tôi,
thì lần tới, không phải là Mike
đánh nhau với anh đâu.
Sẽ là tôi.
Anh về rồi.
Phải.
Sao em không ở chỗ làm?
Vì em đã mất cả ngày
để di chuyển
từ nơi này qua nơi khác,
và em chỉ cần nói chuyện với anh.
Sao em biết anh ở đây?
Em không biết.
Em vừa đến chỗ Harvey.
Yeah.
Không còn ở đó nữa.
Anh về đây à?
Không.
Không, anh sẽ ở đâu đó
một thời gian.
Mike...
Rachel,
cho dù em định nói gì,
thì giờ không phải lúc để nói.
Nếu em muốn có
một cơ hội cho chúng ta...
Hơn hết,
cứ quay lại
thời gian chưa lâu trước đây
và để anh ổn định lại mọi thứ đã.
Một điều nữa.
Mai anh sẽ quay lại làm việc.
Nếu em không thể chấp nhận việc đó,
thì cho dù em định nói gì với anh
cũng không quan trọng nữa.
Dịch: VienLQ - Subteam: HomeSUb.vn
FAcebook.com/HOMESUB
HỖ TRỢ DỊCH PHỤ ĐỀ ZUI.VN